HÔN
Bản giao hưởng hai trái tim cùng hát
Bờ nối bờ nồng thắm triệu lời ca
Tình lắng nghe và yêu đã chan hòa
Hương vị ngọt kết tinh đời mặn đắng
Nghe máu chảy truyền lửa nhau hưng phấn
Ôi đắm say quấn quýt nhụy hương lòng
Ôi mơ màng ấm áp mộng hồn trong
Nghe nhịp thở âm vang đời hạnh phúc
Lắng thời gian chỉ còn tim thao thức
Lắng không gian nay thấy mặt rạng ngời
Lắng suy tư càng thấy gắn bó người
Lắng trăn trở để cùng nhau chia sẻ
Hôn có nghĩa tìm giao hòa trần thế
Cúi xuống gần trong dịu ngọt thiên đường
Cúi xuống gần trong đồng cảm yêu thương
Hôn có nghĩa trói hồn trong hoan lạc
Xin đừng nghĩ hương táo xanh sẽ nhạt
Bởi nụ hôn chào mở buổi bình minh
Tình yêu ơi sớm hay muộn cũng tình
Cho và nhận mãi mãi là lẽ sống
Đưa gậy sừng mèo vớt ánh tan
Không gian mù mịt rực khuôn vàng
Lông rùa xe kết tròng giông xoáy
Gậy thỏ quậy khua gợn sóng ngang
Vầng nguyệt còn hai xao chẳng tỉnh
Tâm hồn chỉ một lắng không càng
Trăng lên trăng chuyển rồi trăng lặn
Vớt tiếng nguyện cầu thế thở than
Võ Sĩ Quý
Ngọt đường nấu đá đợi cho tan
Nước lã mà đem lọc lấy vàng
Sợi tóc nhân tình ham chẻ dọc
Địa cầu thế thái muốn cưa ngang
Lông rùa sừng thỏ ưa mua vội
Ruột bí râu tôm thích bán càng
Mộng huyễn sắc không vô tận ý
Bác Tôi cười ngất chẳng hề than.
Cao Linh Tử